Cây Đa, có tên khoa học là Ficus benghalensis, thuộc họ Dâu tằm (Moraceae), là một loài cây thân gỗ lớn, sống lâu năm và rất quen thuộc trong đời sống văn hóa của người Việt. Cây có thân to, tán rộng, rễ khí sinh phát triển mạnh tạo thành các trụ đỡ như những thân phụ, giúp cây vươn rộng ra xung quanh. Lá cây Đa hình bầu dục, to và dày, mặt trên xanh bóng, mặt dưới nhạt hơn. Quả Đa nhỏ, mọc thành cặp, thường không ăn được. Cây phát triển chậm nhưng rất bền vững, có thể sống hàng trăm năm, cao từ 15 đến 30 mét, tạo bóng mát rộng lớn và là nơi trú ngụ của nhiều loài chim, côn trùng.
Cây Đa không chỉ có giá trị sinh thái mà còn mang ý nghĩa tâm linh và biểu tượng trong văn hóa Á Đông. Ở nhiều làng quê Việt Nam, cây Đa thường được trồng cạnh giếng nước, bến sông, đình chùa hay đầu làng, là nơi tụ họp, nghỉ chân và diễn ra nhiều sinh hoạt cộng đồng. Trong tín ngưỡng dân gian, cây Đa gắn liền với hình ảnh các vị thần linh, thánh mẫu, thậm chí là chốn linh thiêng huyền bí. Người ta tin rằng cây Đa mang linh khí mạnh, là biểu tượng của sự trường tồn, che chở và kết nối giữa con người với thế giới tâm linh. Với dáng vẻ uy nghi, rễ buông đầy ấn tượng và tán lá xanh mát quanh năm, cây Đa không chỉ góp phần làm đẹp cảnh quan mà còn gợi nhắc những giá trị truyền thống sâu sắc trong đời sống người Việt.